knockout
Ở trong boxing, những cú đấm knockout bởi võ sĩ chiếm ít ưu thế hơn suốt phần lớn trận đấu là một khoảnh khắc ấn tượng. Cú đấm đến, người kiểm soát ngã xuống và chẳng còn gì cả.
Có một cuốn sách tên là “Trưởng thành sau ngàn lần tranh đấu”. Mình thích nó chỉ cái tên thôi vì phần nội dung chẳng còn nhớ một chữ. Đúng thật, trưởng thành phải qua ngàn lần tranh đấu. Quá trình ấy không hề dễ dàng, nó giống như cuộc chạy marathon dai dẳng.
Cú đấm knockout đến nghĩa là một phần trong con người bạn đã
chết. Một điều gì đó cũ kỹ, quen thuộc đã mất, và bạn chẳng còn là trước kia. Bạn buộc phải hồi sức, đứng dậy từ từ chập chững. Lúc ấy mắt bạn đã mờ hơn, trái tim bạn là quay về trống rỗng.
Mình nghĩ, có khi đó lại là may mắn, vì nhiều người cứ chạy marathon vòng quanh cái đích, còn cú đấm knockout khiến bạn quên luôn cả cái đích, và thôi không chạy nữa, đến rồi. Cú đấm knockout sẽ đau đấy, nhưng xin giữ lời kinh cuối cùng này trong lòng bàn tay “Điều này cũng sẽ qua”.
sài gòn tháng 12